Lạc Thần Hi hoàn toàn không ngờ tới, Mục Diệc Thần lại kích động như vậy, ngay cả chút hứng thú nghe cô giải thích cũng không có.
Quả thật giống như một tên thổ phỉ trắng trợn cướp đoạt dân nữ vậy!
"Mục Diệc Thần, anh… anh thả em xuống trước đã, em muốn nói với anh, trước kia em…"
"Câm miệng! Anh không muốn nghe chuyện trước kia của em!"
Mục Diệc Thần có chút thô lỗ ngắt lời cô, trong mắt đen thâm trầm hiện lên ánh sáng tối nghĩa không rõ, lạnh lùng liếc nhìn cô gái nhỏ.
Mặc dù Lạc Thần Hi chưa từng nói rõ, nhưng mà, anh ít nhiều cũng đoán ra được, chuyện mà cô muốn nói chắc chắn không phải chuyện gì tốt, 99% sẽ là một đả kích trầm trọng với hắn.
Vì thế, trong tư tâm của hắn, vốn không muốn biết đến cùng là đã xảy ra chuyện gì.
Hắn chỉ cần biết rằng, người trong ngực bây giờ là người phụ nữ của hắn, lập tức cũng sẽ trở thành phu nhân danh chính ngôn thuận của Mục gia.
Chỉ vậy thôi.