Mục Diệc Thần bị chọc tức rời khỏi nhà trọ của Lạc Thần Hi.
Trực tiếp lên xe thể thao, một đường phóng nhanh như tia chớp.
Đoạn đường vốn cần 20 phút lái xe, anh chỉ tốn không tới 10 phút, liền về tới biệt thự Mục gia.
Anh không đóng cửa sổ xe, lúc đua xe gió đêm lạnh thổi vào bên trong, trái lại khiến anh bình tĩnh hơn một chút.
Trở lại Mục gia, còn chưa vào cửa.
Anh liền nghe thấy giọng của Đàm Nguyệt Như truyền ra từ trong biệt thự.
''Diệc Thần hả, con trở về rồi sao. Đón con dâu và cháu gái của mẹ về rồi hả? Mau lên mau lên, mau đưa chúng nó vào đây! Mấy ngày không gặp, mẹ nhớ chúng muốn chết rồi.''
Buổi tối Đàm Nguyệt Như còn chưa thấy con trai trở về, liền gọi điện thoại tới công ty hỏi, biết được Mục Diệc Thần đi tới đường Thiên Hà đón con dâu.
Tảng đá lớn trong lòng bà cuối cùng cũng rơi xuống đất.