Cô còn nhớ hồi nhỏ, có một tên tiểu lưu manh đến khu dân cư chọc phá mọi người. Lưu manh thế nào cũng không thoát, bị ông tổ trưởng dân phố này cầm chổi lông gà đuổi đánh khắp xóm, thê thảm đến mức còn bị túm lên đồn cảnh sát.
Không biết cảnh tượng Mục đại thiếu gia bị người ta cầm chổi lau nhà đuổi đánh sẽ như thế nào.
Lạc Thần Hi kịp thời túm lấy cổ áo sơ mi của Mục Diệc Thần nói: "Đừng đứng ngây ra đấy, còn không chạy mau..."
Nhưng cái người đối diện kia lại không muốn chạy trốn, dù bị Lạc Thần Hi kéo đi nhưng hắn cũng không thèm nhúc nhích, đứng yên tại chỗ.
Lạc Thần Hi quýnh lên: "Mục Diệc Thần, anh…"
Cô còn chưa nói xong, ông tổ trưởng dân phố họ Lý kia đã chạy gần đến nơi, kịp nhận ra được Lạc Thần Hi.
"Thần Hi, là cháu à? Cái tên côn đồ này, lại dám đến đây quấy rối Thần Hi. Cậu muốn làm gì với Thần Hi? Mau cút khỏi đây, còn không cút tao gọi điện báo cảnh sát."