"Cô nói rõ cho tôi, trong phòng có phải đang giấu tên đàn ông nào khác hay không? Nếu không thì tại sao cô không mở cửa cho tôi?"
Mục Diệc Thần giận đến tím mặt, không thèm lựa lời mà nói nữa.
Chẳng qua, hắn chỉ cố tình nói như vậy, hi vọng Lạc Thần Hi cảm thấy mình bị hắn bôi nhọ, sẽ vì chứng minh sự trong sạch của bản thân mà mở cửa ra.
Nhưng mà, hiện thực lại không như hắn nghĩ.
Thái độ của Lạc Thần Hi vẫn kiên quyết như trước: "Anh cứ coi như tôi đi tìm người đàn ông khác rồi, mau chóng rời khỏi đây đi. Hay anh cần nhìn tôi với người khác lên giường cùng nhau mới chịu đi?"
Câu nói này mang lực sát thương cực lớn.
Mục Diệc Thần dùng chân đạp một cú mạnh vào cửa chống trộm, phát ra tiếng "rầm" thật lớn.
Đêm yên tĩnh, tiếng động lớn đến như vậy, cả toà nhà chắc chắn đều có thể nghe thấy.