Phó Lâm Sâm là người thừa kế thứ nhất được Phó gia tập trung bồi dưỡng. Hắn tìm đến Mục Diệc Thần để bàn chuyện, cần gì phải đem theo em họ tới cùng?
Chỉ sợ… là túy ông chi ý bất tại tửu(*).
(*) Túy ông chi ý bất tại tửu: ý không ở trong lời, có dụng ý khác.
Mặc dù Mục Diệc Thần không có tâm tư khác nhưng không thể không nói rằng vị Phó gia tiểu thư này, xét từ tướng mạo đến gia thế đều vô cùng xứng với Mục đại thiếu.
Có lẽ, có một người vợ có gia thế mạnh mẽ như thế này với Mục Diệc Thần mà nói sẽ là một chuyện tốt.
Không giống cô, không chỉ không thể giúp Mục gia chuyện kinh doanh, mà còn không thể sinh con.
Nghĩ tới đây, lòng Lạc Thần Hi ngũ vị tạp trần, đầu óc nghĩ loạn.
Cô chưa kịp phản ứng đã quay người đi vào thang máy.
Đến khi đi tới cửa ra vào của tập đoàn Mục thị, bị gió lạnh bên ngoài thổi vào, cô mới tỉnh táo lại.
Ý thức được bản thân quá mức vội vàng, quên luôn mục đích đến Mục thị.