Ngay sau đó liền không lên tiếng nữa.
Cũng không có ý muốn bắt tay với Lạc Thần Hi.
Lạc Thần Hi lập tức cảm thấy có chút xấu hổ, chỉ có thể thu tay lại.
Bạc Đình Uyên trong mắt lóe lên vẻ bất đắc dĩ, quay đầu nói với Lạc Thần Hi: "Xin lỗi, vợ của tôi hôm nay tâm tình không tốt lắm."
Lạc Thần Hi trong lòng tràn ngập nghi hoặc nhưng trên mặt lại hoàn toàn không có biểu hiện gì, vẫn luôn duy trì nụ cười khách sáo.
"Không sao hết, mỗi người có một tính cách không giống nhau! Bạc đại thiếu, anh với vợ cùng đi, vậy chúng tôi không quấy rầy nữa. Chúng tôi cũng mau đến lượt rồi."
Bạc Đình Uyên nhẹ gật đầu, quay đầu nhìn về phía phu nhân, trong mắt lóe lên một tia ảm đạm.
"Vậy chúng tôi đi trước, lần sau trò chuyện tiếp."
Đợi đến khi vợ chồng Bạc Đình Uyên rời đi, Phương Tử Thiến lập tức nhịn không được.