Trên mặt Lạc Thần Tâm đầy ý cười, nghênh đón hai người.
"Thịnh tổng, Trần tiên sinh, không ngờ hai vị cũng đến."
Thần sắc Thịnh Dục lãnh đạm, liếc mắt nhìn cô ta một cái, hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.
Vốn dĩ Lạc Thần Tâm đã đưa tay ra muốn bắt tay cùng anh ta, thế nhưng, Thịnh Dục vẫn không thèm nhúc nhích.
Tay phải của Lạc Thần Tâm lơ lửng giữa không trung, không biết có nên thu tay lại hay không.
Cục diện hết sức khó xử.
Lạc Thần Hi thấy thế, nhếch môi: "Tinh Thần… chúng ta lại gặp mặt…"
Lạc Thần Tâm nhìn đường cong sườn mặt hoàn mỹ của cô, trong lòng ân ẩn bất an.
Cô ta và Trần Hi Lạc có quan hệ không được tốt cho lắm.
Lần trước, ở biệt thự Mục gia, hai người còn tranh chấp không ngừng vì việc thím Trần bị thương.
Kết quả, Mục Diệc Thần đuổi cô ra khỏi Mục gia để chấm dứt chuyện đó.
Mục Diệc Thần vậy mà lại bênh vực Trần Hi Lạc!