"Anh... Anh muốn làm gì?"
Phương Tử Thiến bị sức lực mạnh mẽ của người đàn ông này đè lại, không thể động đậy được.
Vừa ngẩng đầu đã đối mặt với ánh mắt đầy lửa giận của Bạch Thế Huân, trong lòng cô không khỏi run lên.
Một cảm giác nguy hiểm bỗng nhiên ập tới, sau lưng cô toát ra mồ hôi lạnh.
Bạch Thế Huân cắn răng, cố gắng đè xuống xúc động muốn bóp chết người phụ nữ này.
Từ trước khi buổi lễ trao giải bắt đầu, trong lòng anh ta đã ẩn ẩn lửa giận, lúc này lập tức bạo phát ra.
"Hiểu lầm? Người khác hiểu lầm cái gì? Em nói lại cho anh nghe xem nào!"
Trong lòng Phương Tử Thiến rất sợ hãi, nhưng bên ngoài vẫn cố cứng miệng: "Chính là… Hiểu lầm chúng ta là loại quan hệ đó! Bạch Thế Huân, tôi nói cho anh biết, tôi là nhân viên của anh chứ không phải là nô lệ của anh! Anh làm như thế này sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tôi!"