Có lẽ bởi vì ánh mắt của cô quá mức đơn thuần?
Trước kia hắn gặp qua những người phụ nữ với đủ loại mục tiêu tiếp cận hắn, không đơn thuần thế này.
Ngữ khí thổ lộ cũng rất chân thành.
"Anh Hi lạc, anh không thể xem xét một chút đồng ý với em sao?"
Mục Vi Vi không tự chủ được, càng sát lại gần hơn.
Không hiểu tại sao, cô cảm thấy anh Hi lạc thoạt nhìn lại càng cảm thấy so với bình thường đẹp trai hơn rất nhiều.
Lông mi dày, làn môi mỏng, mắt phượng đen kịt uy nghiêm, so với bình thường uy nghiêm gấp nhiều lần, tràn ngập vẻ nam tính khó cưỡng.
Nếu như nói cô bình thường yêu thích Trần Hi Lạc, phần lớn là yêu thích ngắm nhìn ngũ quan cùng nụ cười hấp dẫn mê lực của hắn.
Vậy mà trong khoảnh khắc này, bản năng đó lại hấp dẫn cô.
Cũng có thể nói giống như một loại bản năng mà trong tự nhiên, giống cái khi đối diện với giống đực mạnh mẽ mà sinh ra bản năng ấy…