Nhưng cũng chỉ có thể làm theo yêu cầu của Mục Diệc Thần.
Lạc Thần Hi cũng muốn kháng nghị lại, nhưng lại bị Đoàn Vũ Ngưng ngăn lại.
"Anh Hi Lạc, nghe lời của Mục đại thiếu là được rồi, anh đừng cãi nhau với Mục thiếu. Nếu như làm ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, tội này tôi cũng không gánh nổi."
"Tôi cùng Mục Diệc Thần không phải…"
"Em hiểu, em hiểu! Hai người là sợ bị người ngoài dị nghị! Em nhất định sẽ giữ bí mật cho hai người!"
Đoàn Vũ Ngưng vô cùng hưng phấn nói.
Lạc Thần Hi cũng không biết phải nói gì, nghĩ ngợi, vẫn là không phản bác lại gì.
Mặc dù Vũ Ngưng đã nghĩ sai, nhưng cô thật sự cũng không muốn để lộ quan hệ với mục Diệc Thần, nên khiêm tốn một chút cũng tốt.
Thợ quay phim lại ra hiệu cho bọn họ bắt đầu lần nữa.
Lần này Đoàn Vũ Ngưng bắt đầu đi từ phía đường nhỏ tới.