Ý thức được đàn ông cứng rắn như thế, hai chân của Lạc Thần Hi đều mềm nhũn cả ra.
Lẽ nào, tối nay, cô thật sự phải cùng với Mục Diệc Thần...
Nhưng bọn họ vốn dĩ không phải là một cặp vợ chồng bình thường đâu?
Dường như nhận ra sự do dự của Lạc Thần Hi, Mục Diệc Thần không cho cô thời gian để suy nghĩ liền nâng cằm cô lên, rồi lại tiếp tục hôn cô.
Hai ngày nay, hắn đã bị người phụ nữ nhỏ này giày võ đủ lắm rồi!
Cô đừng hòng lại để hắn tắm nước lạnh thêm buổi tối thứ ba nữa!
Ngón tay thon dài mạnh mẽ cởi áo T-shirt rộng thùng thình trên người của cô ra…
"Ưm... Mục Diệc Thần, mau thả tôi ra..."
Đúng lúc này, sắc mặt của Lạc Thần Hi đột nhiên thay đổi, lông mày chau lại, dùng sức mà đẩy lồng ngực của Mục Diệc Thần ra.
Mục Diệc Thần không để ý, lại càng hôn cô nóng bỏng hơn, nỗ lực dùng mỹ nam kế mê hoặc cô.
Nhưng Lạc Thần Hi càng giãy dụa, âm thanh cũng run rẩy hơn.