''Ách, cái này...''
Sắc mặt Bạch Thế Huân cứng đờ.
Còn chưa kịp trả lời, Mục Diệc Thần lại nói tiếp.
''Hơn nữa, lúc Phương Tử Thiến là thư ký, còn chưa có tư cách danh chính ngôn thuận mà quản cậu, nhưng nếu thành bạn gái cậu, cô ta sẽ có trăm ngàn lý do để quản cậu. Cậu xác định, là cậu càng tự do sao?''
Bạch Thế Huân nhất thời nói không nên lời.
Trên mặt dần hiện ra chút ửng đỏ xấu hổ.
Tức giận nói: ''Tóm lại, cậu yên tâm, Bạch Thế Huân tôi luôn có cách để đối phó với phụ nữ, khác hoàn toàn lão xử nam như cậu! Cậu vừa kết hôn liền thành thê nô, cho rằng người khác đều giống như cậu sao? Nói cho cậu biết, chỉ cần Phương Tử Thiến thành người phụ nữ của tôi, tôi luôn có biện pháp, trị cô ta ngoan ngoãn!''
Mục Diệc Thần nhíu mày, ''Giống như tôi có gì không tốt? Tôi biết các cậu đều hâm mộ tôi và lão bà của tôi...''