Nhưng mà bà nói lời này đã muộn rồi.
Bọn lưu manh nhìn thấy hai cô em xinh đẹp Lạc Thần Hi và Phương Tử Thiến, liền nảy sinh ý xấu.
Trừ người đang dẫm lên viện trưởng Lâm, hai người khác cười tà đi về phía các cô.
"Thế nào? Mấy cô em xinh đẹp? Suy nghĩ kỹ chưa? muốn cứu viện trưởng Lâm của các em, nói dễ không dễ, nói khó… thực ra cũng không khó!"
"Mau tới đây, để bọn anh sung sướng một lần! Nếu không thì…"
Người dẫn đầu thình lình đá viện trưởng Lâm một phát.
Nghe thấy viện trưởng Lâm kêu thanh tiếng, Lạc Thần Hi không nhịn được nữa, nhấc chân đá một cái, đầu gối đập vào ngực của một tên lưu manh trong đó.
Cô đá chân vừa ác vừa chuẩn, hơn nữa xuất kỳ bất ý (*).
(*) Đột nhiên không để người ta kịp để phòng
Ngay tại chỗ đá đã làm gãy hai cái xương sườn của đối phương.
Tên lưu manh che ngực, ngã lăn trên mặt đất.
Lạc Thần Hi không hề dừng lại lập tức đá tới một kẻ lưu manh khác.