Lạc Thần Hi giãy giụa không có kết quả, khóc không ra nước mắt.
Lại là gia quy!
Vì sao cô làm bất cứ cái gì cũng là trái với gia quy!
Ngay khi Lạc Thần Hi cho rằng mình nhất nhất định không trốn thoát được, bỗng nhiên, tiếng chuông cửa vang lên.
Ánh mắt cô đột nhiên sáng lên.
Ai vậy? Tới đúng lúc như vậy?
Quả thật là ân nhân cứu mạng.
Cô dùng sức đẩy đẩy người đàn ông phía trên
Thế nhưng, đại sói xám đã quyết tâm muốn ăn sạch tiểu bạch thỏ, căn bản không hề nhúc nhích, vẫn kiên quyết không chịu nhả ra, móng vuốt sói tiếp tục vén quần áo của tiểu bạch thỏ lên, dọc theo thắt lưng mảnh khảnh của cô xuống phía dưới.
Nhưng người bên ngoài cũng vô cùng cố chấp.
Chuông cửa vang một tiếng lại một tiếng, không hề dừng lại.
''Fuck!''
Mục Diệc Thần không nhịn được chửi thầm một tiếng, trở mình rời khỏi người cô gái nhỏ.