Trở lại phòng tổng thống ở tầng cao nhất, Lạc Thần Hi trước tiên liền ôm lấy bánh bao nhỏ.
''Đường Đường, bánh hoa mai ở chỗ nào? Chị hấp lại cho em có được không?''
Bánh bao nhỏ chu miệng nhỏ: ''Là chị bắt em ăn!''
''Phải phải phải, là chị muốn đút cho em! Đường Đường nhà chúng ta đã lớn rồi, không cần đút.''
Lạc Thần Hi nhẹ nhàng thở ra, xoay người vào trong bếp.
Phòng tổng thống còn có cả nhà bếp, đầy đủ mọi thứ đồ làm bếp.
Lạc Thần Hi cho bánh hoa mai vào chảo, đun nóng lại lần nữa.
Hương thơm ngọt dần dần tỏa ra, bánh bao nhỏ đã quên chính mình vừa rồi còn thề son sắt là ''không muốn ăn''.
Lại vẫn lấy tay nắm lấy làn váy của Lạc Thần Hi: ''Chị...''
''Đường Đường đừng nóng vội, sắp được rồi đây...''
Lạc Thần Hi đặt bánh hoa mai đã đun nóng lên đĩa, bưng ra ngoài, cầm theo đôi đũa đút cho bánh bao nhỏ.
Bánh bao nhỏ cắn một miếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ mừng rỡ: "Ăn ngon ngon nha...!''