"Con tiện nhân đáng chết…."
Lục Nhã Tĩnh còn muốn mắng thêm.
Nhưng, khi nhìn thấy nụ cười lạnh trên môi Lạc Thần Hi, cô ta run lên một cái, vô thức ngậm miệng lại.
"Đáng chết! Mày đừng nghĩ là tao sợ mày! Nhanh lên, mấy người còn đứng đó làm gì? Mau đuổi con tiện nhân này ra ngoài cho tôi!"
Lục Nhã Tĩnh quay đầu, mệnh lệnh cho mấy người bảo vệ lên đuổi người.
Có người do dự "Nhưng mà, khó lắm tiểu thư Thần Hi mới trở về, lão phu nhân còn…."
"Tiểu thư Thần Hi cái gì? Con tiện nhân này và mẹ nó đã bị đuổi khỏi Lục gia vào bốn năm trước rồi, căn bản không còn là người của Lục gia nữa, hôm nay cô ta lại xuất hiện ở đây rõ ràng là muốn đến trộm đồ!"
Lạc Thần Hi nhíu mày "Trộm thứ gì? Tôi nói rất rõ, thứ tôi muốn mang đi chính là đồ của mẹ tôi!"