Tại đại sảnh trống trải, tiếng chuông vang lên tương đối chói tai.
Reis vốn đã dời mắt đi, lúc này lại lần nữa hướng mắt nhìn Lạc Thần Hi.
Lạc Thần Hi cũng giật mình một cái.
Cô biết được cuộc điện thoại này hơn phân nửa là người y tá thần bí kia gọi đến, mục đích chính là giục cô mau chóng đi ra cửa bãi đỗ xe phía sau.
Đương nhiên, cô sẽ không làm vậy.
Lạc Thần Hi vội vã rời đi, không quan tâm tới điện thoại đang reo vang, tiếp tục bước nhanh ra ngoài cửa.
Cô nghĩ phải rời khỏi nơi này trước rồi tính tiếp.
Nhưng ai biết được, Reis bỗng nhiên đi tới, cản đường đi của cô lại.
"Vị tiên sinh này, điện thoại di động của cậu đang reo, sao cậu lại không nghe máy?"
Bước chân của Lạc Thần Hi dừng lại, nhếch miệng lên nở một nụ cười: "A, cảm ơn đã nhắc! Đoán chừng lại là những nhân viên quảng cáo hàng thôi!"
Cô vừa nói lừa lấy điện thoại ra, liếc mắt nhìn một cái, rồi lại như không có gì ấn nút từ chối cuộc gọi.