"Đúng vậy, xin hỏi Lục Văn Quân đang nằm ở phòng nào?"
Người y tá rõ ràng rất có ấn tượng với cái tên Lục Văn Quân!
Tim Lạc Thần Hi lập tức đập nhanh hơn, cô có chút căn thẳng.
Không lẽ, mẹ cô thật sự đang nằm trong bệnh viện này? Cuộc điện thoại gọi đến ngày hôm nay không hề có vấn đề gì?
Lạc Thần Hi suy nghĩ một chút, lại nói thêm "Bà ấy vì bệnh tim bẩm sinh cho nên nằm viện điều trị, năm nay đã bốn mươi hai tuổi, là phụ nữ. Làm phiền cô giúp tôi tra một chút."
Người y tá có bao giờ thấy qua một người đàn ông đẹp trai đến vậy.
Hơn nữa, trên gương mặt anh tuấn của đối phương lại tràn đầy vẻ lo lắng, lập tức khiến cho cô ta cảm thấy đồng cảm.
Cô ta vội nói: "Tiên sinh, cậu đừng vội, tôi nhớ mình đã thấy qua tư liệu của bệnh nhân này, cậu chờ một chút để tôi tra lại."
Lạc Thần Hi gật đầu: "Được vậy tôi thật cảm ơn."
Y tá cúi đầu, mười ngón tay gõ nhanh trên bàn phím, nhập số liệu vào máy tính để tra xét.