Trong bệnh viện đèn đuốc sáng trưng.
Thoạt nhìn, giống như một biện viện chính quy hơn, hơn nữa, còn là một bệnh viện khá cao cấp.
Nhưng mà, nếu so sánh với những bệnh viện từ sáng đến tôi đều đông như trẩy hội khác, thì bệnh viện này lại tương đối ít bệnh nhân.
Tất nhiên, giá cả ở bệnh viện tư nhân đắt đỏ, ít người bệnh cũng là điều bình thường.
Lạc Thần Hi đứng tại chỗ, nhíu mày.
Tất cả nhìn qua như rất bình thường.
Thế nhưng, cô lại cảm thấy có chỗ là lạ.
Đây cuối cùng là vì sao?
Trong đầu cô lần nữa hiện lên những lời của cuộc điện thoại mình nhận được hôm nay, bỗng nhiên ý thức được vấn đề.
"Quy mô của bệnh viện này không lớn lắm, từ cửa chính đi vào không bao lâu đã đến được khu nội trú, hơn nữa, bệnh nhân cũng không nhiều, bên chỗ thủ tục cũng không cần phải xếp hàng. Cần gì phải đi từ bãi đỗ xe vào cửa sau để tiết kiệm thời gian?"
Chỗ này, khiến cho cô cảm thấy có chút không ổn.