Lạc Thần Hi nghe vậy, trái tim đã nhảy đến cổ họng của cô cuối cùng cũng hạ xuống được một chút.
"Cái gì? Còn… Còn có chuyện sao? Trời ạ, này… Này thật là quá may mắn rồi! Thật muốn cảm ơn gia đình kia thật nhiều…"
Lâm Thăng thấy cô đã bình tĩnh lại một chút, đưa cho cô một tách trà.
"Lạc tiểu thư, tôi đã từng nói rồi, cô và bà Lục đều là những người lương thiện, nhất định sẽ có phước lành, bây giờ không phải đã đúng rồi hay sao? Cô đừng vội, còn có mấy chuyện nữa, để tôi từ từ nói cho cô nghe."
Lạc Thần Hi vừa nghe Lục Văn Quân đã tìm được người hiến tạng phù hợp cho nên thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng tìm lại được vài phần lý trí.
Cô ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc của Lâm Thăng.
"Bác sĩ Lâm, mời ngài nói."