Lạc Thần Hi đưa bé con đến nhà trẻ, gần năm phút nữa thôi thì đã trễ giờ.
Ở ghế sau, bé con cứ bám lấy Lạc Thần Hi, không chịu xuống xe.
"Chị xinh đẹp, bím tóc của Đường Đường có bị rối không?" Bé con nghiêng cái đầu nhỏ sang, chỉ vào đầu mình.
Lạc Thần Hi nhìn trái nhìn phải: "Không có, bím tóc hôm nay không dễ bị bung ra đâu. Đường Đường thắt tóc thế này rất xinh nha!"
Bé con nhìn ngắm nghía mình trong gương, không nói gì.
Qua hai giây lại hỏi: "Chị xinh đẹp, Đường Đường thấy cái nơ bướm bên này bị rơi…"
Bé con lắc cái mông nhỏ của mình một cái, xoay lưng lại với Lạc Thần Hi.
Chiếc nơ phía sau váy công chúa đúng là bị tuột ra.
Lạc Thần Hi mở to mắt, nhanh chóng duỗi tay thắt lại cái nơ đang lỏng ra thành một cái nơ hình cánh bướm xinh đẹp.
"Chị xinh đẹp…"
Lạc Thần Hi nhào tới ôm lấy bé con: "Đường Đường, có phải em không muốn đi nhà trẻ không? Có phải có người bạn nhỏ nào bắt nạt em không?"