"Khụ khụ, khụ khụ! Vi Vi, Không phải nói muốn đi ăn cơm sao?"
Lạc Thần Tâm ho khan mấy tiếng, cảm giác đều sắp ho ra máu rồi, Mục Vi Vi mới quay lại nhìn cô ta một cái.
Bất đắc dĩ nói: " A, đúng rồi, đi ăn cơm thôi, nam thần, anh sẽ đi cùng chúng tôi chứ?"
"Đương nhiên." Lạc Thần Hi nhẹ gật đầu.
Mục Vi vi lập tức nhảy lên một cái, phóng tới cửa ra vào, "Vậy chúng ta nhanh đi thôi!"
Giống như người vừa cố chấp ngồi trên ghế sô pha không chịu đi không phải là cô nàng.
Mặt Mục đại thiếu đã sớm đen lại.
Nếu không phải sợ vợ hắn tức giận, hắn sớm đã ném em gái mình ra ngoài.
Lạc Thần Hi trừng mắt cảnh cáo hắn một cái, dắt bánh bao nhỏ ra cửa.
Mấy người lái xe đến nhà hàng ngoài trời nổi tiếng nhất thành phố T.
Nhà hàng này là nơi có phong cảnh đẹp nhất ngoại ô thành phố T, Không chỉ có thể ngắm cảnh hồ đẹp trong màn đêm sáng rực, còn có thể ngắm bầu trời đầy sao như trong mộng.