Cô nàng nháy mắt với Bạch Thế Huân một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu ta.
Những móng tay màu đỏ trên bàn tay chậm rãi chạm vào cánh tay Bạch Thế Huân.
Bạch Thế Huân nhíu mày, rụt tay về.
"Vị tiểu thư này, cô là ai? Tôi không quen biết cô."
Nụ cười của cô nàng cứng lại, vẻ mặt xấu hổ.
Cô nàng biết được Bạch Thế Huân thường xuyên đến quán bar Secret, cho nên cô nàng mỗi ngày đều cố tình ăn mặc, trang điểm thật xinh đẹp, lượn lờ trước mặt cậu ta, muốn tại ra một cuộc gặp gỡ tình cờ.
Cô nàng tưởng rằng mỗi ngày mình và Bạch Thế Huân đều đụng mặt nhau như vậy, cậu ta cũng sẽ ấn tượng vài phần về dung mạo của mình.
Ai biết được đối phương vẫn còn lạnh lùng đến thế.
Bạch Thế Huân cầm ly rượu lên, muốn đổi sang chỗ khác.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói giận dữ vang lên từ sau lưng cậu ta.
"Bạch Thế Huân! Anh vậy mà thật sự ở quán bar! Bây giờ mới chiều thôi, anh lại gấp gáp đến quán bar ve vãn mấy em gái à?"