Lạc Thần Hi mở to hai mắt, trong mắt lập tức dâng lên một tầng nước.
Là Mục Diệc Thần!
Hắn mặc một bộ đồ tây màu xám nhạt, dáng người vẫn cao lớn, gương mặt vẫn anh tuấn như cũ, nhưng thần sắc lại lạnh lùng hơn trước rất nhiều.
Ánh mắt hắn có chút tối tăm, sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn đã thấy hắn có mấy phần tiều tụy.
Lạc Thần Hi dùng hai tay che miệng mình lại, cố gắng khống chế chính mình không hét thành tiếng.
Mục Diệc Thần không chớp mắt, nhanh chóng bước đến chỗ chiếc Maybach đang đậu phía trước.
Cửa xe mở ra, bé con từ trong xe bổ nhào vào lòng hắn!
"Ba ba, ba đi chậm quá đi mất! Ôm một cái!"
Mục Diệc Thần xoay người, lập tức bế bé con lên.
Bé con ôm lấy cổ hắn, dụi dụi cái má vào mặt hắn.
Đứng từ chỗ núp của mình, Lạc Thần Hi chỉ có thể thấy được một bên sườn mặt của bé con.