"Tiểu khả ái, cô tỉnh rồi! Cô đã hôn mê một ngày một đêm rồi đấy, nếu không phải bác sĩ thề rằng cô không hề có chuyện gì thì thiếu chút nữa tôi đã đưa cô đến bệnh viện rồi!"
Lời nói này khiến cho Lạc Thần Hi có chút mờ mịt "Đến bệnh viện? Đây không phải là bệnh viện sao?
Thịnh Dục lắc đầu "Tất nhiên là không phải, đây là nhà tôi. Hiện tại cô là người bị người khác đuổi giết, tôi lại không hề biết nguyên nhân cô bị đuổi giết là gì cho nên không dám đưa cô đến bệnh viện, chỉ có thể mang cô về nhà tôi thôi. Cũng may chân cô dù trúng đạn nhưng cũng không có nguy hiểm lớn gì, bác sĩ gia đình của tôi có thể xử lý được."
Lạc Thần Hi thở phào nhẹ nhõm.
Phải nói rằng Thịnh Dục là một người đàn ông suy nghĩ chu đáo.
Anh ta còn cân nhắc đến việc có nên đưa cô đến bệnh viện hay không.
Vừa rồi khi tỉnh lại, cô vô cùng lo lắng việc hành tung của mình bị phát hiện.
Lạc Thần Tâm có thể đuổi giết cô một lần, cũng có thể đuổi giết cô thêm lần nữa!