"Anh trở về nhanh một chút đi, món ăn sắp nguội hết rồi, chậm thêm chút nữa không đợi được anh đâu đấy."
Cúp điện thoại, Mục Diệc Thần lập tức đứng dậy.
Trong nhà có một lớn một nhỏ hai mẹ con họ đang chờ mình, thì hắn nhanh như mũi tên, không chút chậm chân cũng không chậm được.
Nửa năm trước, nếu như có người nói cho hắn biết, người từ trước đến giờ luôn có biệt danh cuồng công việc như hắn có thể đúng giờ tan làm, cùng nhau ăn cơm tối với một người phụ nữ, thì hắn nhất định sẽ cảm thấy người đó điên rồi!
Nhưng bây giờ thì...
Khóe miệng của Mục đại thiếu cong lên, khom lưng, đang chuẩn bị đóng máy vi tính lại.
Bỗng nhiên, trên máy vi tính xuất hiện một âm thanh nhỏ bé, nhắc nhở có thư gửi đến.
Mục Diệc Thần ngay cả liếc mắt một chút cũng không, không chút do dự mà tiếp tục tắt máy.
Xoay người rời đi văn phòng.
…
Về đến nhà.
Bánh bao nhỏ nhìn thấy hắn, thì rõ ràng kinh hãi, miệng nhỏ mở rộng thành chữ O.