Cô tức giận đến đâu chỉ vì chuyện của Bạch Tâm Hinh, chuyện quan trọng đó là. . . ngày ấy. . .
Nghĩ đến chuyện Bạch Thế Huân làm với cô ở cửa biệt thự Mục gia, thì Phương Tử Thiến buồn phiền trong lòng.
"Bạch Thế Huân, anh cũng đừng tự cho mình là đúng! Tôi không muốn nói chuyện với anh, anh tránh ra.
Cô lại đẩy Bạch Thế Huân một cái.
Bạch nhị thiếu vẫn không nhúc nhích.
Ánh mắt lóe lên, môi bạc hơi cong.
"Phương Tử Thiến, Mục Diệc Thần và phu nhân nhà cậu ta còn không tức giận, mà cô còn tức giận sao. Hay là do tôi hiểu nhầm gì đấy. Lẽ nào, cô vẫn còn nhớ lúc đó…"
Hắn đột nhiên để áp sát bên tai của Phương Tử Thiến, hơi thở nóng rực phả trên vành tai của cô, âm thanh trầm thấp mê người.
". . . lần hôn môi của chúng ta lúc sao?"
Mặt của Phương Tử Thiến đỏ bừng, "Bạch Thế Huân!!"