Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm không dời khỏi bờ môi của cô, hô hấp càng thêm trầm trọng.
"Vậy tôi giúp cô!"
Hắn vươn tay nắm lấy cằm cho cô, cúi đầu, mạnh mẽ chặn môi của cô lại.
Lạc Thần Hi chưa kịp giải thích, thì tất cả đã bị anh chặn hết lại.
Cô trợn to hai mắt, trừng mắt nhìn người đàn ông ở trước mắt mình, nỗ lực dùng ánh mắt biểu hiện sự phẫn nộ trong lòng mình.
Hắn lại dám cưỡng hôn cô!
Rõ ràng mới vừa rồi mang giọng điệu ghét bỏ như thế cơ mà!
Mục Diệc Thần không hề coi chuyện cô yếu ớt phản kháng đó ra gì cả, vững chắc kiềm chế người phụ nữ nằm ở dưới thân mình, tùy ý mà vui vẻ thưởng thức cô.
Nhìn thấy cô hôm nay ở trên sàn biểu diễn thời trang hình chữ T, thì hắn đã có suy nghĩ muốn làm như thế rồi.
Cái người phụ nữ chết tiệt này suốt ngày trêu ong ghẹo bướm!
Khi mặc đồ của nam lại khiến cho nhiều người phụ nữ say mê như vậy, ngay cả Mục Vi Vi cũng coi cô trở thành nam thần của mình.