Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm một lớn một nhỏ trong ngực, mi tâm giật giật.
Hai mẹ con này có phải coi hắn mắt mù hay không?
Cho dù ngay từ đầu hắn không có phản ứng kịp, nhưng sau đó nghĩ lại tình huống vừa rồi, cũng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Rõ ràng Lạc Thần Hi cùng Bánh bao nhỏ vô cùng hung bạo, Phó Giai Đồng mắc trong tay các cô, xem như gặp vận rủi lớn, đẩy người xuống nước không được, ngược lại bị người đạp xuống nước, hơn nữa đến bây giờ cũng không có tân khách phản ứng kịp đi cứu người, nghe âm thanh kêu cứu của Phó Giai Đồng dường như ngưng lại...
Hắn có lòng muốn giáo dục thật tốt một chút phu nhân cùng con gái không nghe lời, nhưng mà, một lớn một nhỏ chôn trong ngực hắn hết lần này tới lần khác không chịu rời khỏi, nũng nịu bán manh đủ loại.
Đây là đoán chừng hắn không thể làm gì các cô?
Ha ha, trò đùa!
Mục Diệc Thần hắn bị các cô ríu rít mấy cái liền quên đi mục đích của mình, hắn...