Nghe nói như thế, tộc trưởng Phils tức giận đến mức thiếu chút nữa ngất đi.
Ông ta duỗi một ngón tay ra, chỉ vào mũi Cyril, bàn tay run rẩy không ngừng.
"Con…. Cyril, ba thật không nghĩ tới đến bây giờ con vẫn chấp mê bất ngộ! Ba đã nói với con bao lần rồi? Cái chết của mẹ con không có bất cứ liên quan gì đến Văn Quân!"
Nhưng Cyril chỉ nhàn nhạt nhấc môi: "Con chỉ biết mình tận mắt nhìn thấy, huống chi, sự thật như thế nào cả gia tộc có người nào mà không biết?"
"Tận mắt nhìn thấy? Tận mắt nhìn thấy? ?" Phils không dám tin nhìn hắn ta: "Rốt cuộc con mắt nào của con nhìn thấy Văn Quân giết chết Joanna, hả? Con chỉ ở lại cửa phòng bệnh có một lúc thì con thấy được cái gì? !"
Cyril cười lạnh: "Ba à, ngài nói như vậy là coi con thành kẻ ngu à. Được, những chuyện như này thì rõ ràng không cần nói dối nhiều, tất nhiên hôm nay con rơi vào trong tay con gái của Lục Văn quân, tùy các người xử lý con như thế nào con cũng không nói hai lời!"