Lạc Thần Hi giật mình một cái, sau lưng toát mồ hôi lạnh.
Vừa rồi cô nhìn thấy Lục Văn Quân ngã trên đất, thật sự quá kích động, quá lo lắng nên không rảnh để chú ý đến ai khác ngoài mẹ mình.
Hiện tại cô đã tỉnh táo lại suy nghĩ một chút, bầu không khí giương cung bạt kiếm trong đại sảnh này nhất định là kiệt tác của Cyril, mẹ cô ngã trên mặt đất hẳn cũng liên quan đến Cyril.
Thấy cô xuất hiện ở đây, Cyril hẳn rất khiếp sợ!
Sau sự khiếp sợ này anh ta sẽ có phản ứng gì, ai cũng không thể đoán trước được...
Nghĩ tới đây phản ứng đầu tiên của Lạc Thần Hi chính là nhào đến trên người Lục Văn Quân, ôm bà ấy lăn vài vòng trên mặt đất.
Đây là cách né tránh tối nhất khi bị bắn ở cự ly gần.
Ngay lúc Lạc Thần Hi bổ nhào, tiếng súng lập tức vang lên.
"Bằng...Bằng...Bằng..."
Ba tiếng súng liên tiếp vang lên trong đại sảnh trống trải.
Lạc Thần Hi vô thức căng lưng chờ đợi cơn đau dữ dội ập tới.