"Đến lúc đó, không biết là ai xui xẻo đâu! Lạc Thần Tâm, cô cho là đến bây giờ tôi vẫn không biết thân phận của cô là gì sao? Cô cùng lắm chỉ là một người giả mạo mà thôi!"
Ngoài dự đoán của Lạc Thần Tâm, Lạc Thần Tâm nghe được lời cô ta nói không chỉ không sợ hãi, mà ngược lại còn cười lạnh.
Lạc Thần Tâm nghe vậy có chút hoảng: "Cô … cô có ý gì?"
Ánh mắt Lạc Thần Hi lạnh lẽo rơi vào trên đầu cô ta: "Chính là ý trên mặt chữ! Cái gì mà đại tiểu thư, tôi mới là con gái của Lục Văn Quân, là đại tiểu thư gia tộc Phils, cô chỉ giả mạo thân phận của tôi, mới có thể ở lại trên đảo này. Ha ha, Lạc Thần Tâm, cô giả mạo tôi đến nghiện hay sao? Trước kia ở Mục gia giả mạo tôi, bây giờ lại như này….cô lại ưa thích làm một tên giả mạo không thể ra ngoài sáng như vậy sao?"
Toàn thân Lạc Thần Tâm run lên, trên mặt hiện lên thần sắc kinh khủng.
"Cô…cô nói cái gì? Cô…không thể nào, làm sao mà cô biết được?"