Giây phút này, toàn bộ thân tàu rõ ràng đã nghiêng về phía đầu thuyền.
Ngoài khoang thuyền ầm ĩ khắp nơi, tiếng nước trút vào ào ào, cùng với tiếng mọi người khẩn trương kêu cứu kinh khủng, nhao nhao một vùng.
Lạc Thần Hi nhìn xung quanh một chút, không nhìn thấy bóng Cyril.
Trên thuyền có không ít thuyền viên chạy tới chạy lui, nhưng đến bây giờ đã không còn ai lo lắng cho cô, tất cả mọi người đều giống như không thấy cô, chỉ lo thoát thân.
Lạc Thần Hi không chút chần chừ, xác định phương hướng, liền chạy về phía đuôi thuyền.
Nhưng cô vừa mới chạy được nửa đường, trên biển đột nhiên có gió lớn, một trận sóng lớn đánh tới, nặng nề đập vào thân thuyền. Vốn là thân tàu đang chìm xuống, căn bản không chống đỡ được với con sóng lớn này, bắt đầu lung lay kịch liệt như sắp đổ.
Lạc Thần Hi hai tay ôm Bánh bao nhỏ, không kịp giữ lấy lan can, thân thể nghiêng theo thân tàu, trực tiếp đụng vào một cái khung sắt bên cạnh.
"A…!"