Đám vệ sĩ cũng ý thức được tình hình không đúng, nhanh chân xông qua, muốn chặn đường Mục Diệc Thần.
Mặc dù Cyril đi rồi, nhưng hắn cũng không hề mang theo vệ sĩ trong khoang thuyền, mỗi vệ sĩ đều mang theo súng, nếu như liều mạng nổ súng, lực sát thương sẽ vô cùng kinh người.
Mười mấy người cùng nhau tiến lên, mau chóng vây quanh tất cả các hướng của Mục Diệc Thần.
Lạc Thần Tâm thấy thế, nhẹ nhàng thở ra, lên tiếng nói: "Mục đại thiếu, anh không cần vùng vẫy giãy chết như vậy. Nói thật cho anh biết, trong khoang thuyền này cũng là những vệ sĩ tinh nhuệ nhất, tất cả đều là xuất thân từ lính đặc chủng, anh cho dù là lợi hại cỡ nào, cũng chỉ có một người, căn bản là chạy không thoát, hơn nữa..."
Cô ta còn chưa nói hết, đã thấy Mục Diệc Thần duỗi hai tay ra mang theo còng tay.
Tay trái tay phải hướng về hướng ngược lại, dùng sức...
Tiếng "Keng keng" phát ra, còng tay vậy mà đứt ra rơi xuống đất.