Lúc trước hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì, đây là một hoạt động kinh doanh hợp lý.
Nhưng mà, sau khi quen Phương Tử Thiến đến nay, Bạch Thế Huân mới phát hiện, anh tự mình đào một cái hố lớn.
Phương Tử Thiến trong ngực anh, nghe được Bruno thuyết phục, sắc mặt cũng thay đổi.
Cô cười như không cười, nâng môi: "Bạch nhị thiếu, không nghĩ tới anh lợi hại như vậy? Có thể cùng nữ minh tinh trong nước chưa giải quyết xong, đã phong lưu đào hoa ra tận nước ngoài! Đây coi như là ... làm nước nhà vẻ vang?"
Bạch Thế Huân há to miệng, xém chút cắn đầu lưỡi của mình "Cái gì mà ... làm nước nhà vẻ vang, Tiểu Thiến Thiến, em đừng nghĩ nhiều, đây tuyệt đối là ... là hiểu lầm ..."
"Hiểu lầm cái gì mà hiểu lầm? Bruno tiên sinh nói cũng đúng, ở cùng với công tử đào hoa như anh, thực sự là thật không có gì bảo đảm, tôi vẫn còn muốn có sự nghiệp của mình!" Phương Tử Thiến cười lạnh một tiếng.