Bruno bị người đàn ông này đột nhiên xuất hiện làm cho giật nảy mình.
Chờ anh ta kịp phản ứng, tập trung nhìn vào, không khỏi lộ ra kinh ngạc: "Cậu là ..."
Bạch Thế Huân nâng cằm, tự giới thiệu: "Tôi họ Bạch, vị tiểu thư anh đang thuyết phục này là bạn gái tôi, cũng là thư ký của tôi. Bạn gái của tôi rất yêu thích công việc bây giờ, không có khả năng đổi nghề, mời anh không nên lãng phí thời gian ở chỗ này."
"Bạch Thế Huân!" Phương Tử Thiến không nghĩ tới anh lại đột nhiên xen vào cuộc trò chuyện giữa hai người, còn ôm cô thân mật như vậy.
Cô hơi xấu hổ, nhẹ nhàng giật giật vạt áo bên hông của Bạch Thế Huân, ra hiệu cho anh thả mình ra.
Nhưng mà, Bạch nhị thiếu cũng không quay lại, cảm giác được động tác nhỏ này của cô, không những không buông tay, ngược lại siết cánh tay càng chặt hơn, tràn ngập tham muốn giữ vững tư thế, nhốt chặt eo nhỏ của cô trong tay.
Bruno khẽ giật mình, "Phương tiểu thư chính là thư ký của cậu?"