"... Tiểu Hi Hi, cậu mặc cái này thật quá đẹp! Kiếp trước của Mục Diệc Thần chắc cũng tích được nhiều công đức, mới cưới được người vợ như cậu..."
Lạc Thần Hi liên tục ho khan, "Khụ khụ, Tiểu Thiến Thiến, giữ lại, giữ bớt lại. Liền xem như sự thật, cậu cũng không cần lớn tiếng nói ra như vậy!"
Phương Tử Thiến dừng một chút, "Tiểu Hi Hi, da mặt của cậu còn không dám dày hơn một chút sao?!"
Lạc Thần Hi cười cười, đưa tay bộ lễ phục nhỏ treo cách đó không xa: "Tớ cũng cho người làm trang phục cho cậu, cái bên phải là của cậu, cậu thử đi."
Phương Tử Thiến nhìn thấy bộ trang phục mà cô yêu cầu làm cho cô ấy, ánh mắt sáng lên, yêu thích không buông tay sờ trong chốc lát, từ trên kệ áo lấy xuống, tìm nơi để mặc thử.
Nhìn thấy bóng Phương Tử Thiến biến mất sau cửa ra vào, Bruno do dự một hồi, mới đến bên Lạc Thần Hi.