Đằng Tư Tình bị ánh mắt của hắn hù dọa, vô thức rụt về phía sau: "Hạ... Hạ tam thiếu?"
Ánh mắt Hạ Cẩn Tư thật sự rất rõ ràng xẹt qua ngực của cô, khiến cho lòng Đằng Tư Tình run rẩy, xém chút nữa cho rằng mình bị ánh mắt của hắn lột sạch.
Cô sợ hãi một lát, sững sờ mấy giây, lúc phản ứng kịp thì liền muốn chạy trốn.
Đằng Tư Tình nhanh chóng cởi ra đai an toàn, dùng sức đẩy cửa xe ra, nhanh chóng xuống xe.
May mắn nhất của cô trong lúc này chính là người ngồi ở ghế lái là cô.
Nếu như người lái xe là Hạ Cẩn Tư, hắn sẽ đóng bộ điều khiển bên trong, lúc đó cô đúng là tự chui đầu vào rọ, không có chỗ nào để trốn.
Hôm nay Đằng Tư Tình đến để quay phim, ăn mặc rất giản dị, chân mang giày thể thao, cho nên chạy rất nhanh. Chỉ trong một phút đồng hồ, cô đã chạy ra khỏi đó mấy trăm mét, đến con ngã rẽ cuối đường.
Sau lưng rất im ắng, một chút tiếng động cũng không có.