Một cảm giác buồn nôn bỗng nhiên dâng lên cổ họng.
Lạc Thần Hi cảm thấy muốn nôn, cuống quít lấy tay che miệng, dùng hết tự chủ của bản thân mới không nôn ra ngay tại chỗ.
Một tay khác đang cầm rượu hơi đong đưa một cái, chất rượu đỏ bên trong cũng tràn ra.
Nhân viên công tác lập tức khẩn trương.
Đằng Tư Tình đang an vị bên cạnh cô cũng nhanh chóng xông đến, vỗ vỗ lưng cho cô: "Thần Hi, cô làm sao thế? Khó chịu ở đâu sao? Hay là cô không uống rượu được?"
Nghe nói thế, Nghiêm Hằng cũng bước tới "Tinh Thần, cô không sao chứ? Cô… Nếu đã không thể uống được rượu rồi tại sao không chịu nói sớm chứ! Hiện tại cô thấy sao rồi?"
Ông ta mặt mày ảo não.
Nghe Đằng Tư Tình nói như thế, Nghiêm Hằng mới đột nhiên nhớ đến, hình như ông ta chưa từng nhìn thấy Lạc Thần Hi uống rượu.
Ngay cả lần trước, khi Hạ Cẩn Tư đến đoàn làm phim mời mọi người đi ăn, Lạc Thần Hi cũng không uống rượu.