"Phó Giai Đồng, cô ở đây làm gì?"
Nữ giúp việc vừa đi, phía sau Phó Giai Đồng liền truyền đến một giọng nói thanh lãnh.
Cô ta kinh hãi quay đầu qua nhìn, phát hiện là Phó Lâm Sâm thì bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, "Anh… anh Sâm…"
So với bác Tổng thống từ trước đến nay luôn cưng chiều cô ta thì người anh này lại không tốt như vậy, cô ta từ nhỏ đã rất sợ anh ta.
Phó Lâm Sâm chậm rãi đi về phía cô ta, sắc mặt vừa lạnh lùng vừa nghiêm túc, nhìn chằm chằm Phó Giai Đồng một lúc, thấy vậy trong lòng cô ta liền dâng lên sợ hãi, vội vàng mở miệng, "Rốt cuộc là lúc nãy đã xảy ra chuyện gì tôi biết rất rõ, những lời kia của cô cũng chỉ có thể gạt được cha tôi."
"Anh Sâm, em không có… không có gạt người…"
Phó Giai Đồng vội vàng muốn giải thích nhưng Phó Lâm Sâm căn bản không cho cô cơ hội phản ứng.