Sau khi Lạc Thần Hi và Mục Diệc Thần rời đi, Đằng Tư Tình mới nắm tay Đằng Thanh Trạch, từ trong phòng nghỉ đi ra.
Nhìn bóng lưng hai người cùng nhau đi, cô ấy thực sự không có cách nào che được hâm mộ trong đáy mắt.
Từng có lúc, cô ấy cũng giống với Lạc Thần Hi, là một cô gái nhỏ vô cùng hạnh phúc.
Sau khi kết thúc công việc quay phim, thường xuyên sẽ có bất ngờ ngoài ý muốn, bạn trai sẽ đột nhiên xuất hiện, ở trong ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, đón cô ấy về cùng…
Mà bây giờ, chỉ còn lại cô ấy lẻ loi trơ trọi một mình…
"... Mẹ?"
Phía bên phải truyền tới tiếng nói mềm nhũn của Đằng Thanh Trạch.
Đằng Tư Tình đột nhiên hoàn hồn lại, nắm tay con trai chặt hơn.
Không!
Cô không phải chỉ có một mình!
Cô còn có Thanh Trạch!
Coi như là vì con trai cô ấy cũng phải nỗ lực phấn đấu, tiếp tục phấn đấu cho tốt, để cho Thanh Trạch có thể kiêu ngạo về mẹ của mình.
…
Trời tối người yên.