Trái lại, trong mắt anh ta lóe lên ánh sáng âm u, dưới bóng đêm lại càng lộ vẻ hung ác dọa người hơn.
Nghe thấy Đằng Tư Tình nói, sự đố kị liền tăng mạnh trong lòng anh ta.
Anh ta không chỉ không lui lại, trái lại còn càng thêm ghé sát vào Đằng Tư Tình, khoảng cách giữa hai người chỉ còn không dưới 1cm, sẽ chạm lẫn nhau.
Hạ Cẩn Tư cắn chặt răng: ''Đằng Tư Tình, người nhà mà em nói... là ai? Chẳng lẽ là vị hôn phu trong truyền thuyết của em?''
Đằng Tư Tình giật nảy mình, vốn bị ánh mắt lạnh lùng của Hạ Cẩn Tư dọa cứng người.
Nhưng sau khi nghe thấy lời nói của anh ta, cô ấy trái lại liền phản ứng kịp, đúng rồi, cô quên mất, chính mình là người đã có vị hôn phu!
Tuy hai người đính hôn chỉ là kế thích ứng tạm thời, nhưng mà, lúc này, vừa lúc dùng làm tấm mộc để dọa lùi Hạ Cẩn Tư.