"Khụ khụ khụ khụ!!"
Lạc Thần Hi bị sặc nước miếng, che miệng ho một lúc lâu mới trở lại được bình thường.
Bé con nhà cô thật sự rất nhanh trí!
Chuyện này mà cũng có thể nghĩ ra!
Chỉ có điều ba ba của bé con sắp bị bé con làm cho tức chết...
Lạc Thần Hi cẩn thận từng chút ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên cô thấy cằm Mục Diệc Thần đang căng cứng, sắc mặt cực kỳ khó coi. Hắn nắm chặt tay lái khiến gân xanh trên mu bàn tay đều nổi lên.
Hơn nữa, không biết có phải do cô tưởng tượng không mà cảm thấy tốc độ của xe quá nhanh...
Rất sợ đấy!
Lạc Thần Hi thầm nhắc trong lòng khát khao được sống mãnh liệt đã buộc cô phản ứng lại ngay lập tức.
"Đường Đường, không được nói lung tung biết chưa? Chị và ba ba của em sẽ không ly hôn, cả đời này cũng khó có khả năng ly hôn!"
"Có thể..." Bé con chớp đôi mắt to, xụ miệng không vui nói: "Ba ba chiếm mất chị, thật đáng ghét..."
Bé con dám nói ghét hắn!