"Thế nhưng Mục đại thiếu gia đã thức dậy! Còn tức giận đến sắc mặt trắng bệch. Anh ấy mặc chiếc áo choàng tắm, ngay lập tức tới phòng tiếp tân yêu cầu điều tra an ninh ngày hôm qua!"
Nói đến đây, trong lòng Lạc Thần Tâm cực kỳ chán nản.
Lúc đầu cô ta đã lên kế hoạch ổn thoả rồi, định cởi hết quần áo nằm xuống cạnh Mục Diệc Thần giả vờ là người phụ nữ ở chung với hắn đêm qua.
Kết quả là Mục Diệc Thần thức dậy quá sớm làm đảo lộn hoàn toàn kế hoạch của cô ta.
Nghe đến đó, Mục Diệc Thần nói chen vào: "Sau đó thì sao? Rốt cuộc cô cho khách sạn ấy lợi ích gì mà ngay cả đến Hạ Tam cũng không tra ra được điều gì bất thường?"
Lạc Thần Tâm hơi ngẩn ra, rõ ràng rất kinh ngạc: "Cái này...Tôi thì có thể cho khách sạn ấy lợi ích gì? Không phải do đúng lúc hệ thống an ninh bị cúp điện sao?
Sắc mặt Mục Diệc Thần trầm xuống: "Đến lúc này rồi mà cô còn dám đùa giỡn với tôi?"