"Bốp."
Trong căn phòng trống trải, một tiếng bạt tai nặng nề vang lên.
Lạc Thần Tâm bị đánh đến choáng váng, âm thanh kêu gào đột nhiên im bặt. Ngay tức khắc, cô ta chưa thể hoàn hồn lại.
Vài giây sau, một vết đỏ lớn xuất hiện trên mặt Lạc Thần Tâm, máu tươi từ khoé miệng dần chảy xuống.
"Cô...Lạc Thần Hi! Cô dám đánh tôi!!"
Lạc Thần Tâm trừng mắt với Lạc Thần Hi. Vừa há miệng, ngay lập tức cô ta cảm thấy cả khuôn mặt đau muốn chết, trong miệng thì toàn mùi máu tươi nên lời nói đều không rõ ràng lắm.
Cô ta hoàn toàn không ngờ Lạc Thần Hi lại dám đánh mình, đã vậy còn đánh rất mạnh!
Lạc Thần Hi sắc mặt không đổi nhìn cô ta nói: "Cái tát này là đánh thay chồng tôi. Cô hại anh ấy phải lập hôn ước với một người đàn bà ghê tởm đến cực độ, hại đỉnh đầu hắn xanh xanh thảo nguyên. Cô hại anh ấy trở thành trò cười cho toàn bộ giới thượng lưu! Một cái tát này, tôi sợ còn quá nhẹ!"