Thân thể Mục Diệc Thần lập tức cứng ngắc lại, tay run một cái, điếu xì gà trên tay còn chưa kịp đốt cũng đã rơi luôn xuống đất.
Hắn thế nào cũng không ngờ, Lạc Thần Hi đã tỉnh!
Vợ ngốc nhà hắn rốt cuộc là tỉnh lại khi nào?!
Vừa rồi, đối thoại giữa hắn và Hà Đế Na, cô…rốt cuộc cô đã nghe được bao nhiêu?!
Mục đại thiếu gia không hổ danh là Mục đại thiếu gia, sau một giây khiếp sợ, hắn rất nhanh hoàn hồn, quay người, nhanh chân bước đến bên giường.
"Vợ ngốc, em tỉnh lại khi nào? Người có chỗ nào khó chịu không? Đầu choáng không? Thân thể không nóng lên chứ?... Không phải buổi sáng anh đã nói với em rồi sao, hm? Bảo em ở trong khách sạn ngoan ngoãn chờ anh! Kết quả, em thậm chí một cuộc điện thoại cũng không gọi, liền tự mình chuồn đi tham gia cái họp lớp gì đó! Nếu không phải là anh đến kịp, có trời mới biết sẽ có chuyện gì xảy ra!"
"Em tự mình nói một chút, lần này em đã phạm bao nhiêu gia quy? Chuẩn bị làm sao để cho anh nguôi giận đi!"