Tiếng chuông trong trẻo vang lên trong phòng, có vẻ tương đối đột ngột.
Tất cả mọi người ở đây giật nảy mình, mỗi người đều dừng lại động tác.
Lạc Thần Hi nằm trên giường giả bộ bất tỉnh lộp bộp trong lòng, toàn thân đều đã cứng ngắc, thầm kêu một tiếng không xong rồi!
Chuông điện thoại này là đặt riêng cho Mục đại thiếu.
Hôm nay cô vốn là chuồn êm ra ngoài, hiện giờ lại muộn như vậy không về, nhất định đã bị Mục Diệc Thần phát hiện rồi.
Lúc này anh gọi điện thoại tới, trăm phần trăm là muốn khởi binh vấn tội.
Nếu Mục Diệc Thần biết cô trốn anh chạy đến quán bar uống rượu, còn giả bộ say rượu, bị người dẫn đến khách sạn thuê phòng...
Lạc Thần Hi gần như đã thấy được tương lai lạnh lẽo của chính mình.
Lúc này, cô rốt cuộc là nên tiếp tục giả bộ bất tỉnh, hay là nên dậy nghe điện thoại?
Bắt máy xong ăn ngay nói thật, nhất định là chỉ có con đường chết.