Chuyện này vô cùng tương tự với chuyện mà cô đã gặp phải bốn năm trước.
Điều này gần như đã đủ để chứng minh, Hà Đế Na không thoát khỏi liên quan tới buổi tối bốn năm trước kia.
Nhưng vào lúc này, Lạc Thần Hi cảm giác được Hà Đế Na cứng rắn kéo cô đi về phía trước.
Cô khẩn trương lại nhắm hai mắt lại, giả bộ suy yếu vô lực, tiếp tục diễn tiếp.
Vừa rồi cô đã liên hệ với vệ sĩ mà Mục Diệc Thần sắp xếp cho cô, yêu cầu đối phương mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không được hiện thân, chờ cho đến khi cô phát tín hiệu rồi mới được báo cảnh sát.
Bậy giờ, cô nhất định phải bắt được cả người lẫn tang vật, không chỉ để Hà Đế Na chịu sự trừng phạt của pháp luật, hơn nữa cũng phải biết rõ được phía sau rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Hà Đế Na hoàn toàn không biết gì về ý tưởng của Lạc Thần Hi, còn tưởng rằng Lạc Thần Hi đã cắn câu rồi.
Cô ta kéo Lạc Thần Hi, lên một chiếc xe tải nhỏ đã sớm đỗ ở ven đường.