''Cô gái ngốc, cuối cùng thì em cũng trở lại! Vẫn còn nhớ là em đã kết hôn có lão công cơ à?''
Mục Diệc Thần ấn cô gái nhỏ biến mất cả đêm lên cánh cửa, nghiến răng nghiến lợi tra hỏi.
Lạc Thần Hi giật mình.
Sao lại thế này?
Hiện giờ mới là sáu giờ sáng.
Hôm qua Mục Diệc Thần đã bận rộn cả ngày, không phải là nên mệt đến mức nằm xuống liền ngủ sao? Sao lại thức dậy sớm như vậy?!
Chẳng lẽ, hắn cố ý chờ ở đây, chuẩn bị khởi binh vấn tội cô...
''Cô gái ngốc, em đã về rồi, vậy anh phải từ từ tính sổ với em mới được! Chính em nói xem, em đã làm sai cái gì?'' Khuôn mặt tuấn tú của Mục Diệc Thần trở nên nghiêm nghị, lạnh lùng mở miệng.
Lạc Thần Hi vẻ mặt lờ mờ.
Cô...lại làm sai cái gì rồi?!
Cô nên trả lời vấn đề này thế nào?