Đôi mắt to tròn long lanh của Lạc Thần Hi sáng lên, ra vẻ hồn nhiên vô tội.
Giống y hệt bộ dáng giả bộ ngoan ngoãn của Đường Đường sau khi phạm sai lầm.
Lửa giận của Mục Diệc Thần trong phút chốc bị nghẹn trong ngực, không nuốt trôi.
Người phụ nữ này tuyệt đối tuyệt đối là cố ý!
Cho rằng giả bộ ngoan ngoãn như vậy, hắn sẽ bị sự giả dối kia qua mặt hay sao?
"Cô nghĩ tôi sẽ tin những lời quái quỷ này hay sao hả? Nếu cô thật sự muốn tìm người mẫu, sao không đến tìm tôi hả?" Ánh mắt lạnh lẽo của Mục Diệc Thần nhìn chằm chằm cô.
Nếu như người phụ nữ này dám nói ba kẻ trai bao kia đẹp hơn hắn, càng có thể cho cô linh cảm hơn…thì hôm nay cô chết chắc!
Lạc Thần Hi trợn to hai mắt, "Tìm anh hả? Làm sao tìm được anh chứ? Không phải anh đến nước M công tác rồi hay sao?"
Mục Diệc Thần hơi khựng lại, lúc này mới nghĩ ra, sắc mặt trong phía chốc hòa hoãn không ít.